yêu em khó lắm hả anh

Yêu Em Khó Lắm Hả Anh? Chương 4: Không tin tưởng Ba mẹ anh từ sớm đã rời khỏi. Hôm nay cô thấy anh ở nhà cùng Khánh Hào, chẳng nói gì mà vào bếp nấu bữa sáng cho cả hai. " Baba, baba đuổi dì ta ra khỏi nhà đi. Con ghét dì ta lắm. Hôm nay baba mà không đuổi dì ta đi thì chính con bỏ nhà đi bụi " Khánh Hào ngồi vào lòng anh, miệng nhỏ chu chu nói. Chương 28. Editor: _14thfebruary. Quý Tiểu Trạc nhìn Văn Văn không ngừng chọn quần áo, lại nhìn Đường Đường, kéo tay cô hỏi: "Mẹ ơi, mẹ có muốn mua quần áo không ạ?". Đường Đường lắc đầu, "Mẹ không cần, mẹ có rồi mà.". Thượng Đế biết tôi yêu em - Chương 18. Nửa đêm, Phương Trăn đi WC, phát hiện nam chủ nhân nhà này đang ngồi ở sofa hút thuốc, vì thế gật gật đầu xem như chào hỏi. "Cậu là bạn của Quả Quả !". Đang muốn đi về phòng, Viên Phong dụi tắt điếu thuốc trong tay, đứng Chúc anh sống thật vui. Và luôn luôn yêu đời. Cùng nhiều nhiều may mắn. Anh luôn luôn khỏe khoắn. Học giỏi, thành công. Mau mau sớm có vợ Và em sẽ là vợ anh. Hihi. Thơ chúc mừng sinh nhật người yêu cũ. Sinh nhật em mà không thể đến Thôi thì anh gửi chiếc môi Cha mẹ ơi, yêu nhau mà còn phải tranh đấu thì thôi bỏ qua. Tình yêu nếu không giúp nhau tốt hơn, vui hơn, hạnh phúc hơn thì thôi yêu chi. Cái gì khó quá là em bỏ qua. Tình yêu đến cuối cùng, chung quy không thể đến được bên nhau, cũng có thể giải thích bởi hai chữ: Đờ mờ Meilleur Site De Rencontre Pour Homme Marié. Ngọc Hoài là cô gái tốt, hiền lành, đem lòng yêu tổng giám đốc của mình. Dù biết anh có con trai năm tuổi, vợ thì đã mất. Mà cô vẫn một lòng yêu anh. Một ngày cô đồng ý kí vào tờ giấy kết hôn, sống với danh nghĩa là vợ anh nhưng ở Phương gia là không danh không phận. Bị cả Phương gia đánh đập, hắt hủi. Anh lại lạnh nhạt không quan tâm để ý, chỉ lo đi công tác. Chịu đựng nhịn nhục quá hạn. Cuối cùng cô đưa ra quyết định. Đó là từ bỏ tình yêu mù quáng này. Rời khỏi anh. Nhưng liệu cô có thành công? Truyện này do virgomeoconnho cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer Bingboong...bingboong... Chuông cửa có người bấm, cô vội từ trên xích đu đi xuống chạy đến mở cổng. Cứ tưởng ai đến hóa ra là ba mẹ chồng về. Cúi gằm mặt mở cửa cho họ, nép sát hẳn qua một bên cánh cửa để họ không trông rõ mặt cô. Nhưng mẹ anh lại tinh mắt. Nắm ngay mớ tóc trên đầu cô kéo lê vào nhà, mạnh tay đẩy ngã cô xuống đất. " Vừa nhìn là đã chướng mắt. Tại sao không tự cút đi? " Toàn thân va đập dưới sàn đau điếng, nhưng không dám kêu la một tiếng, chỉ mím chặt môi nhẫn nhịn cái người trước mặt. Thấy cô im lặng, mẹ anh càng được nước lấn tới. Đi đến túm tóc cô, ban cho vài bạt tai ngay trên má. " Con chó, dám không trả lời hả? " Nghe đến hai từ " con chó ", sắc mặt cô lập tức ngưng trọng, bàn tay gắt gao báu mạnh vào bàn tay đang nắm tóc trên đầu cô cho bật máu. " Áaaaa. " Mẹ anh hét lên một tiếng thảm thiết, tiếng la đó kéo sự thu hút của người hầu trong nhà và anh đang cùng Khánh Hào ở trong phòng bếp ăn bánh. Mọi người lập tức chạy ra nơi phòng khách. Một cảnh hỗn độn đang diễn ra. Tóc trên đầu cô bị giật mạnh rụng xuống đất, tay mẹ anh lại có dấu móng tay lẫn chút máu đỏ. Mẹ anh đang điên tiết phát giận lên người cô. Cô thì ngồi im mặc kệ bị đánh. Thẩn thẩn thờ thờ mà nhìn dưới đất có tóc của mình. " Mẹ, mẹ tại sao đánh Ngọc Hoài? " Nghe tiếng anh, lập tức mẹ anh bị dọa cho hú hồn hú vía. Hoảng loạng buông cô ra lui về sau mấy bước. " Con sao ở nhà? Không phải giờ này đều ở công ty sao? " " Con nghỉ ở nhà một ngày. Cũng nhờ thế mới biết lâu nay mẹ luôn tàn nhẫn đánh Ngọc Hoài. Đủ rồi, con không muốn ở đây nữa. Con lập tức dẫn Ngọc Hoài và Khánh Hào tới nhà riêng. " Anh tức giận cực kì. Nhìn cô bị mẹ mình đánh đến nổi thê thảm, tim liền nhói đau. Lại nhớ đến mấy lần cô nói thật, anh không tin tưởng còn ra tay đánh cô. Cảm giác tội lỗi mãnh liệt trỗi dậy. Đi tới chỗ cô khom lưng bế lên hướng đến Khánh Hào đang hoảng sợ đứng ôm tay quản gia gọi. " Con nhanh theo baba lên lầu. " Nhóc gật cái đầu nhỏ, nhanh chóng chạy theo anh. " Khánh Huy, con không được đi. Ông ơi, con nó đòi ra nhà riêng kìa. " Mẹ anh khóc nấc, quay sang ba anh vừa mới bước vào nhà lớn tiếng nói nhằm để kêu khuyên nhủ anh. Nhưng ba anh lại lắc đầu tỏ vẻ bất lực. Một khi anh quyết định đi, đừng hòng ai có thể cản nổi. - Trên phòng anh, cô ngồi ở dưới đất thừ người ra. Không nói cũng không khóc, chỉ vuốt tóc của mình. Mái tóc đẹp đẽ giờ đây chỉ rối tung rối mù, còn rụng đi không ít. Anh lấy một tuýp thuốc đi lại, ngồi xổm xuống, nặn ra một ít trên tay giơ lên bôi trên khóe môi đang rỉ máu của cô. Thuốc chạm lên mặc dù đau rát nhưng cô lại chẳng phản ứng gì. " Này, cô sao vậy? " Thấy biểu hiện không bình thường của cô. Đột nhiên trong lòng anh dấy lên nỗi bất an. " Đầu em đau lắm. Mẹ anh nắm tóc em đau lắm, tát cũng rất đau. Nhưng không đau bằng vết thương trong lòng khi mắng em là con chó. " Cô lẳng lặng nhìn anh. Anh ôm cô vào lòng, để cô áp mặt vào bờ ngực săn chắc của mình. Ôn nhu cất lời. " Cô muốn khóc thì khóc đi. " " Em khóc làm gì? Nước mắt em rơi thì ai đau lòng, ai thương tiếc cho số phận của em. Vì vậy có khóc cũng vô dụng. " Cô cất lời oán trách, chống tay lên ngực anh muốn đẩy ra. " Buông em ra. Anh không cho em chạm anh thì đừng tự ý chạm vào em nữa. " " Buông cô ra, liệu cô có ổn không? Sẽ không ngồi thừ người dọa tôi nữa chứ?" " Ổn. Em còn chưa bị đánh đến điên loạn nên đừng lo lắng. Buông ra nhanh đi. " Cô thấp giọng nói, anh lúc này thở phào nhẹ nhõm buông tay ra. Đi lại bế Khánh Hào ngồi trên giường lên. " Cô đứng lên đi. Mau đi theo tôi. " Chậm chạp làm theo. Hai tay đưa lên vuốt vuốt tóc cho ngay ngắn, buộc lại bằng một cọng dây thun. Gật gật đầu đi theo anh xuống nhà. Dưới nhà, mẹ anh khóc lóc tức tưởi, thấy cô xuống liên tiếp lườm đến cháy cả mặt cũng không ngừng. Anh lại không để ý đến ba mẹ mình, quay đầu dặn quản gia. " Chăm sóc họ cho tốt. " Dứt lời liền đi thẳng ra sân thả Khánh Hào xuống cạnh cô bắt đứng chờ ở đó. Chỉ một phút, anh đã lái xe từ trong gara ra sân. Kêu cô và nhóc mau lên xe. Cánh cổng đã được mở bởi quản gia. Anh nhanh chóng đạp ga lái xe chạy đi. Trên xe bầu không khí rất yên ắng. Khánh Hào đã ngủ trong lòng cô từ khi nào. Nhìn thấy gương mặt bầu bĩnh nhiều thịt của nhóc, cúi xuống hôn một cái. Đầu óc cô cũng hơi choáng váng. Mới hết bệnh, tóc bị nắm đến căng da đầu. Hỏi sao không mệt mỏi nhức đầu. Tựa người vào ghế phụ, nhắm chặt hai mắt, lim dim chìm vào giấc ngủ. Thông qua gương chiếu hậu. Thấy cô và Khánh Hào đã ngủ say. Thả chậm tốc độ lái xe, tránh sự rung lắc do có vài đoạn đường gập ghềnh để hai người không bị ảnh hưởng mà tỉnh giấc. Sáng hôm sau, cô thức dậy trước, muốn vươn vai nhưng có cái gì đó đè nặng làm cô không cử động xuống thì thấy cánh tay một lớn, một nhỏ ôm chặt hông hoàng đánh vào tay anh và gỡ tay Khánh Hào hai ba con nào đó do hành động của cô đã chính thức tỉnh Hào ngáy ngủ mở mắt nhìn trân trân cô." Dì, dì ngủ có ngon không? "Nhóc hỏi, cô lại bận chìm đắm suy nghĩ của riêng bản thân nên chẳng nghe thấy lời đầu không ngừng hiện lên tất cả các câu hỏi. Sao cô ngủ cùng anh và Khánh Hào? Đêm qua cô mệt quá đã ngủ quên ở phòng làm việc kia mà hay cô mệt quá mà không phân biệt được đâu là đâu? Cô là nhớ đúng hay sai? Rốt cuộc là sao đây? Khánh Hào đợi năm phút, chưa có câu trả lời. Nhóc ngồi dậy leo lên nằm lên người cô. Cô thấy cái gì nặng nặng đè lên người. Hoàn hồn trở lại, chăm chú nhìn biểu cảm ai oán kia của nhóc." Con mới sáng đau bụng sao mà mặt ủ mày chau thế? "" Con không đau bụng. Chỉ là dỗi vì dì chẳng thèm trả lời dì ngủ có ngon hay không cho con biết "Gật đầu à lên một tiếng, cô bẹo má nhóc, cười rạng rỡ." Dì ngủ ngon lắm. Con cũng ngủ ngon phải không? "Cái đầu nhỏ bé gật gật vài cái. Nằm im hưởng thụ sự mềm mại trên người cô. Nhóc thật sự không muốn xuống tí một bên lo lắng cô bị nhóc đè lên người nhất định sống lưng chịu đựng cực hạn rất đau nhức. Khẽ lên tiếng nói với nhóc." Con dậy đánh răng rửa mặt đi "" Con muốn ôm dì thêm chút nữa "Khánh Hào bướng bỉnh, cọ cọ mặt trên ngực cô tìm kiếm sự mềm mại. Nhóc hành động như vậy, mặt cô đỏ lên. Có chút mất tự nhiên. Nhóc là con nít nhưng cô vẫn ngại hồ sống lưng dấy lên một trận đau đớn. Mở miệng kêu xuống thì sẽ làm nhóc buồn. Dù gì Khánh Hào thiếu tình thương, thiếu hơi ấm, thiếu bàn tay chăm sóc của mẹ từ bé. Giờ chấp nhận gần gũi cô đã là một chuyện chẳng bao giờ dễ dàng. Nhóc hẳn là đang muốn một lần xem cô thực sự giống với mẹ ruột mà làm nũng như những đứa trẻ khác. Cô phải ráng nhẫn nhịn cơn đau, không nên dập tắt nó." Khánh Hào, baba nói con không nghe? "Anh lần đầu tiên mắng nhóc rất lớn tiếng. Khánh Hào sợ hãi, nằm trên người cô sụt sịt cái mũi nhỏ, mắt ầng ậc nước khóc thút thít. Chính cô còn sợ anh đây này. Đang yên đang lành, tự dưng mắng lớn tiếng dọa nhóc giật mình, khóc là điều hiển nhiên. Bàn tay gầy gò xoa xoa tấm lưng nhỏ bé, cô dỗ dành." Con nín đi. Baba con không cố ý mắng con đâu. Ngoan, đi đánh răng rửa mặt, baba sẽ không mắng con nữa đâu "Khánh Hào chùi nước mắt, nghe lời hẳn. Từ trên người cô tuột xuống, tiếp tục tuột xuống giường. Một mình giỏi giang vào phòng tắm tự đánh răng." Khánh Hào còn nhỏ. Anh lớn tiếng nhóc sẽ sợ "Cô chống tay ngồi dậy nói với anh rằng làm thế không tốt cho trẻ nhỏ liền bị anh trừng mắt, cao giọng mắng." Còn không phải tôi nghĩ cho cô. Đã mỏng manh như vậy còn để nhóc đè lên người, bộ muốn lưng gãy ra làm đôi hả?"Nhất thời cứng họng. Chưa biết phản bác thế nào. Đem chuyện khác ra để lảng tránh, cô lên tiếng." Tối hôm qua có phải em ngủ quên, anh bế em về đây? "" Ngoài tôi ra chẳng lẽ còn người khác. Ngu ngốc "Anh hừ lạnh. Biểu cảm giận dữ thật quá đáng. Còn mắng cô không tiếc lấy lời nào. " Em đã nói ngủ ở đâu cũng được. Miễn sao đừng chung giường với anh. Anh mới là người nghe không lọt lỗ tai. Mắng em ngu ngốc nữa chứ. Sao anh không giỏi tự mắng mình kì lạ ở chỗ này chỗ kia "Trên đời này, chẳng ai muốn bản thân bị người ta đem ra mắng ngu ngốc. Nên cô tức giận nói lại cũng không phải quá đáng mấy. " Sao cô nổi nóng? Trước kia tôi mắng cô thua cả con chó cô còn mặc kệ "Anh nheo mắt nghi hoặc. Chả nhẽ giữa mắng ngu ngốc với con chó thì ngu ngốc sẽ khiến người ta tức giận hơn." Anh còn ở đó nói. Em trước đây gan đủ lớn để mắng lại anh sao? Còn tình cảm đủ mất đi phân nửa để mắng anh mà không đau lòng sao? "Cô nói dứt lời, một mạch bỏ vào phòng tắm đánh răng với Khánh nói kia văng vẳng bên tai làm tâm trí anh rối loạn. Hít thở có chút nặng nề. Trước đây tệ bạc, vũ phu, ra tay đánh cô. Giờ cô lạnh nhạt lại thì nên làm gì đây?Anh biết cô một khi yêu thì rất chung thủy, một mực vun đắp tình cảm lớn dần. Nhưng một khi cô mất niềm tin vào tình yêu, chính thức muốn buông bỏ hết tất cả thì tính cách cứng nhắc, biến thành người khác hoàn một cô gái hiền lành, nhu mì thành một cô gái cứng nhắc, vô lắc đầu đánh bay đi suy nghĩ, anh thong dong đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt để còn đúng giờ đến công ty. " Baba nép qua để dì rửa mặt trước đi "Trong phòng tắm, Khánh Hào thấy anh đứng chặn ngay bồn rửa mặt. Kéo kéo góc áo anh năn đánh răng xong, miệng còn đầy bọt kem. Cay vành môi muốn chết mà anh không biết là vô tình hay cố ý đứng chặn ngang cô." Anh tránh ra đi. Em phải rửa mặt "" Tránh đi làm gì, tôi rửa mặt ngay này"Anh khom lưng xuống nhanh làm sạch miệng và rửa sạch mặt. Lượt anh xong thì tới phiên ba đi ra phòng, anh mở tủ lấy bộ âu phục trở vào phòng tắm thay ra. Quần áo có mặc hôm qua tới giờ cũng là nhờ quản gia cho vào vali chuyển tới. Sau khi anh âu phục chỉnh tề. Liền lấy một bộ đồ khác quăng vào người cô." Đi thay ra, lát nữa cùng tôi tới công ty làm việc "Cầm chiếc đầm công sở sơ mi tay dài thắt lưng eo màu đen, giấu không nổi sự phấn khích vui mừng tròn mắt hỏi lại." Anh không lừa em chứ? "" Tôi rảnh hay sao mà lừa cô. Nhanh đi thay ra, trễ giờ là cô biết tay tôi "Anh khẳng định bằng hai câu. Một câu mắng, một câu hâm dọa. Cô vui vẻ cười trừ chạy ù vào phòng biết anh lấy bộ đầm này ở đâu mà cô mặc tương đối vừa chứ không quá mức rộng hay chật. Thay đồ xong, tâm trạng phấn chấn hẳn. Khoảnh khắc được khoác lên mình bộ đầm công sở, cô vui mừng như một em bé được phát làm lại công việc mình yêu thích. Cảm giác vui không thể tả nổi." Mà em và anh đến công ty thì Khánh Hào phải làm sao? "Anh thấy cô đi từ phòng tắm ra. Vẻ mặt lúc đầu là vui mừng, sau đó chuyển qua lo lắng khi nhìn Khánh Hào. Mở miệng tường tận giải thích. " Tôi đã làm hồ sơ nhập học cho Khánh Hào rồi. Vốn nghĩ trước đây tôi đủ khả năng dạy bảo khỏi cần để Khánh Hào đi học mẫu giáo vì sợ nhóc sẽ bị tủi thân khi bạn bè có ba mẹ đưa đón. Nhưng nghĩ kĩ lại nhóc đã chấp nhận cô và cũng cần có bạn bè nên tôi đã quyết định cho nhóc nhập học. Dù có trễ nãi hơn mấy đứa trẻ khác nhưng Khánh Hào sẽ nhanh thích ứng thôi "Nhóc được anh lấy balo nhỏ bỏ vài thứ cần thiết mang lên vai. Quần áo đã thay ra đồng phục của mẫu giáo. " Được rồi, đi thôi. Chúng ta phải tranh thủ ăn sáng để kịp giờ " Giữa trưa cô ra vườn tìm Khánh Hào vào dùng bữa, phát hiện nhóc đang trèo cây, bên cạnh lại không có một rằng cái cây nhóc đang leo tương đối thấp nhưng ngã xuống cũng có thể bị trầy xước hoặc bông gân chân." Áaaaa"Trợt nhóc trượt chân, hoảng sợ hét lên. Cả người nhóc tự do rơi xuống. Cô chạy lại làm đệm đỡ cho nhóc." Phịch "Khánh Hào nhóc nằm đè trên người cô. Hoảng sợ mà khóc. Cô đau đến nghiến răng, thể chất vốn yếu ớt mà như thế này tránh không khỏi lưng cô bị đau. Có khi còn nghe thanh âm răng rắc như tiếng xương vỡ vẫn chưa hề trèo xuống, cứ khóc rống lên. Mẹ anh chạy từ trong nhà ra, thấy cảnh này, tức giận bừng đến ôm nhóc Khánh Hào vào lòng. Mẹ anh dùng chân đạp vào người cô mà mắng." Cô làm gì cháu tôi mà nó khóc như vậy? "Cô yếu ớt không chút sức lực phản kháng, chỉ mấp máy môi nói vài từ." Khánh Hào té, con chạy lại đỡ "" Đừng biện minh, cháu tôi mà bị gì, tôi đánh chết cô "Dứt lời, mẹ anh đá mạnh một cái vào eo đau đến nhíu chặt mày, gắng gượng ngồi dậy. Khắp người đều đau âm ỉ, gắng gượng lê lếch từng bước chân vào nhà.~~~~~~~~" Tiểu thiếu gia không sao. Chỉ là hoảng sợ mà khóc "Một vị bác sĩ trẻ đẹp đang kiểm tra cơ thể cho Khánh Hào. Nhóc thấy cô vào, cầm chiếc xe đồ chơi trên tay ném vào đầu không kịp, đầu cô bị sưng lên." Dì cút đi, dì đừng lại gần tôi. Dì rất xui xẻ, cút đi "Nhóc giãy nãy oang oang cái miệng. Còn nước mắt ngắn nước mắt dài, nhào vào lòng ba anh mà khóc lớn." Cô còn không mau cút vào trong "Ba anh phẫn nộ trừng mắt quát. Cô im lặng khom lưng cúi đầu bỏ lên đến phòng, cô ngồi bó gối dưới sàn nhà. Cả người tiều tuỵ ốm yếu, đôi vai run rẩy liên hồi. Nhìn cô thật mỏng manh, gió có thể thổi bay cô đi bất cứ lúc lại nghĩ đến ba mẹ mình. Họ gần đây có sống tốt không, từ khi quyết định lấy anh, cô chưa một lần về thăm nhớ họ mắt lại rơi ra. Thật không thể kìm nén cảm xúc của bản thân ngay lúc này. Rất uất ức, rất đau lòng.~~~~~~~~Ngày ngày trôi qua đều là cảnh hành hạ, đánh đập của ba mẹ anh đối với cô. Khắp người cô không chỗ nào mà không có vết thương, vết cũ vết mới chồng chéo lên nhau trông rất ghê người tiều tuỵ ngày một trông thấy. Gương mặt hốc hác có thể thấy mắt cô rất sâu, đôi môi khô khốc, tóc tai thì rũ áo cô mặc đều cũ kĩ, nhàu nát. Cô chẳng khác nào là một người ăn xin ngoài chợ." Khụ....khụ...khụ "Cô vừa lau chùi nhà cửa vừa ho không ngừng. Đưa tay che miệng, cô không muốn họ phát hiện. Vì cô có ho hay sốt, bọn họ đều cho là cô tìm cớ trốn việc. Nhất định đem cô ra dạy dỗ một hôm nay chính là ngày anh về. Cô không muốn để anh trách mình điều gì." Kít "Tiếng xe vang lên, cô bỏ việc đang làm dở chạy ra mở lái xe vào, sau đó xách vali đưa cho cô. Đưa tay cầm lấy nhưng nó quá nhăn mày, cô rặn ra một nụ cười nhã nhặn như mừng anh trở sát cô một lúc, anh cũng chẳng nói gì, đi thẳng vào mẹ anh cùng Khánh Hào ngồi trên sofa trong phòng khách xem thấy anh về liền chạy lại ôm lấy chân anh. Anh cúi người đem nhóc bồng lên tay, hôn một cái ngay má nhóc làm nhóc cười tít mắt." Baba về có quà cho con không? "" Có "Anh ôn nhu nói với nhóc rồi thả nhóc xuống đất nói." Con ở đây chơi với ông bà nội. Baba lên phòng tắm rửa rồi chơi cùng con "" Vâng "Khánh Hào bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời liền quay lại ngồi trên sofa." Khánh Huy, ngày mai ba mẹ phải sang nước ngoài. Con đã về thì lo chăm sóc cho Khánh Hào đừng lo làm việc mà bỏ bê nó "Ba anh ôn tồn lên tiếng. Anh chỉ gật đầu rồi hướng đến bậc thang bước lên. Cô khệ nệ xách vali theo sau đến phòng, anh lấy một bộ quần áo mới đi vào phòng tắm. Cô giúp anh thu xếp quần áo móc vào tủ." Khụ...khụ...khụ "Cô lại ho, lục trong hộc tủ một vỉ thuốc ho, ngắt một viên cho vào miệng, nuốt xuống." Cạch "Cánh cửa phòng tắm mở ra, anh trên người quần áo chỉnh tề, tóc còn vương vài giọt vội vàng dẹp vỉ thuốc vào. Nhẹ nhàng hỏi anh." Anh có muốn ăn chút gì không? Em xuống bếp nấu cho anh "" Không cần "Anh lạnh nhạt nói, lướt qua cô. Lấy ba hộp quà được cô đặt trên giường, anh mở cửa bỏ ra khỏi thói quen cô lại nhìn theo bóng lưng vào phòng tắm, đem bộ quần áo anh vừa thay ra, bỏ vào máy giặt, giặt lúc chờ đợi, cô quay đầu nhìn mình trong gương, chợt cười khổ. Lúc trước tràn đầy sức sống bao nhiêu thì bây giờ lại hốc hác mất sức sống bấy nước vỗ vào mặt cho tươi tỉnh lên. Cô nở nụ cười nhẹ, lấy quần áo vừa giặt xong bỏ vào thau, bước ra khỏi phòng phòng lên sân thượng phơi đồ. Contents1 Giới thiệu Truyện Yêu Em Khó Lắm Hả Anh?2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Yêu Em Khó Lắm Hả Anh? “cập nhật ngày 13/06/2023“ Trọn bộ Yêu Em Khó Lắm Hả Anh? Full tập được cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Yêu Em Khó Lắm Hả Anh? 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Yêu Em Khó Lắm Hả Anh? Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Con gái khi yêu thường hay mù quáng tin và tình yêu nếu mình thật lòng yêu người khác sẽ yêu lại mình. Nhưng liệu điều đó có xảy ra với nữ chính hay không? Nữ chính là Ngọc Hoài là cô gái tốt, hiền lành, đem lòng yêu giám đốc của mình. Dù biết anh có con trai năm tuổi, vợ thì đã mất. Mà cô vẫn một lòng yêu anh. Một ngày cô đồng ý kí vào tờ giấy kết hôn, sống dưới danh nghĩa là vợ anh nhưng ở Phương gia là không danh không phận. Bị cả Phương gia đánh đập, hắt hủi. Anh lại lạnh nhạt không quan tâm để ý, chỉ lo đi công tác. Chịu đựng nhịn nhục quá giới hạn. Cuối cùng cô đưa ra quyết định. Đó là từ bỏ tình yêu mù quáng này. Rời khỏi anh. Nhưng liệu cô có thành công không? Danh sách chương Chương 1 Mở đầu của đau khổ Chương 2 Nước mắt rơi Chương 3 Anh trở về Chương 4 Không tin tưởng Chương 5 Anh tát cô Chương 6 Bỏ đi Chương 7 Bắt về trói lại Chương 8 Lạnh nhạt Chương 9 Bỏ đói Chương 10 Anh trút giận Chương 11 Cô sợ anh Chương 12 Ngã cầu thang Chương 13 Anh trông chừng cô Chương 14 Anh bị bệnh Chương 15 Quan tâm sao? Chương 16 Con thích cô ta sao? Chương 17 Anh có chút rung động Chương 18 Biết được sự thật Chương 19 Nhà riêng Chương 20 Muốn quên quá khứ. Bắt đầu lại từ đầu Chương 21 Khánh Hào đi học. Cô đi làm lại Chương 22 Bàn ra tán vào Chương 23 Gặp lại hắn Chương 24 Ông bà nội chấp nhận dì có được không? Chương 25 Dự tiệc Chương 26 Anh đâu rồi. Mau giúp em Chương 27 Anh có thể tàn nhẫn nhưng tại sao không cho em tàn nhẫn? Chương 28 Về Phương gia Chương 29 Xảy ra tai nạn Chương 30 Cho cơ hội Chương 31 Anh muốn cô Chương 32 Gia đình hạnh phúc Trọn bộ Truyện Yêu Em Khó Lắm Hả Anh? “cập nhật ngày 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment

yêu em khó lắm hả anh